西廂記 第二本 第三折 | II.3 Mời tiệc |
[夫人上雲]今日安排下
小酌,單請張生酬勞。 道與紅娘,疾忙去書院 中請張生,著他是必便 來,休推故<*II.3.01*> 。[下][末上雲] 夜來老夫人說,著紅娘 來請我,卻怎生不見來 ?我打扮著等他。皂角 也使過兩個也,水 也換 了兩桶也,烏紗帽擦得 光掙掙的。怎麼不見紅 娘來也呵?[紅娘上雲]老 夫人使我請張生。我想 若非 張生妙計呵,俺一 家兒性命難保也呵。(01) [中呂][粉蝶兒]半萬賊兵 ,卷浮雲片時掃淨,俺 一家兒死裡逃生。舒心 的列山靈,陳水陸,張 君瑞合當 欽敬。當日所 望無成;誰想一緘書倒 為了媒證。(02) [醉東風]今日個東閣玳 筵開,煞強如西廂和月 等。薄衾單枕有人溫, 早則不冷、冷。受用足 寶鼎香濃, 繡簾風細, 綠窗人靜。 可早來到也。(03) [脫布衫]幽僻處可有人 行,點蒼苔白露泠泠。 隔窗兒咳嗽了一聲,[紅 敲門科][末雲]是誰來也?[ 紅雲 ]是我。他啟朱唇急 來答應。 [末雲]拜揖小娘子。(04) [紅唱] [小梁州]則見他叉手忙 將禮數迎,我這裡「萬 福,先生」。烏紗小帽 耀人明,白毇淨<*II.3.02*>,角帶 傲黃程。 [么篇]衣冠濟楚龐兒俊 ,可知道引動俺鶯鶯。 據相貌才性,我從來心 硬,一見了也留情。(05) [末雲]「既來之,則安 之。」請書房內說話。 小娘子此行為何?[紅雲] 賤妾奉夫人嚴命,特請 先生小酌 數杯,勿卻。[ 末雲]便去,便去。敢問 席上有鶯鶯姐姐麼?[紅 唱] [上小樓]「請」字兒不 曾出聲,「去」字兒連 忙答應;可早鶯鶯根前 ,「姐姐」呼之,喏喏 連聲。秀才 每聞道「請 」,恰便似聽將軍嚴令 ,和他那五髒神願隨鞭 鐙。(06) [末雲]今日夫人端的為 甚麼筵席?[紅唱] [么篇]第一來為壓驚, 第二來因謝承。不請街 坊,不會親鄰,不受人 情。避眾僧,請老兄, 和鶯鶯匹聘。 [末雲]如此 小生歡喜。[紅唱]則見他 歡天喜地,謹依來命。 [末雲]小生客中無鏡, 敢煩小娘子看小生一看 何如?[紅唱] [滿庭芳]來回顧影,文 魔秀士,風欠酸丁。下 工夫將額顱十分掙,遲 和疾擦倒蒼蠅,光油油 耀花人眼睛 ,酸溜溜螫 得人牙疼。[末雲]夫人辦 甚麼請我?[紅唱]茶飯已 安排定,淘下陳倉米數 升,碟下七八碗軟 蔓青 。 [末雲]小生想來:自寺 中一見了小姐後,不想 今日得成婚姻,豈不為 前生分定?[紅雲]姻緣非 力所為, 天意爾。 [快活三]咱人一事精, 百事精;一無成,百無 成。世間草木本無情, 自古雲:「地生連理木 ,水出並 頭蓮。」(08) 他猶 有相兼併。 [朝天子]休道這生,年 紀兒後生,恰學害相思 病。天生聰俊,打扮素 淨,奈夜夜成孤另。才 子多情,佳 人薄倖,兀 的不擔閣了人性命。(09) [末雲]你姐姐果有信行 ?[紅唱]誰無一個信行, 誰無一個志誠, 你兩個 今夜親折證。 我囑咐你咱! [四邊靜]今宵歡慶,軟 弱鶯鶯、可曾慣經。你 索款款輕輕,燈下交鴛 頸。端詳可憎,好煞人 也無乾淨!(10) [末雲]小娘子先行,小 生收拾書房便來。敢問 那裡有甚麼景緻?[紅唱] [耍孩兒]俺那裡有落紅 滿地胭脂冷,休辜負了 良辰美景。夫人遣妾莫 消停<*II.3.03*> , 請先生勿得推稱 。俺那裡准 備著鴛鴦夜 月銷金帳,孔雀春風軟 玉屏。樂奏合歡令,有 鳳簫象板,錦瑟鸞笙。(11) [末雲]小生書劍飄零, 無以為財禮,卻是怎生 ?[紅唱] [四煞]聘財斷不爭,婚 姻自有成,新婚燕爾安 排定。你明博得跨鳳乘 鸞客,我到晚來臥看牽 牛織女星。 休傒幸,不 要你半絲兒紅線,成就 了一世兒前程。 [三煞]憑著你滅寇功, 舉將能,兩般兒功效如 紅定。為甚俺鶯娘心下 十分順,都則為君瑞胸 中百萬兵。 越顯得文風 盛,受用足珠圍翠繞, 結果了黃卷青燈<*II.3.04*>。(12) [二煞]夫人只一家,老 兄無伴等,為嫌繁冗尋 幽靜。[末雲]別有甚客人 ?[紅唱]單請你個有恩有 義 閒中客,且迴避了無 是無非窗下僧。夫人的 命,道足下莫教推托, 和賤妾即便隨行。(13) [末雲]小娘子先行,小 生隨後便來。[紅唱] [收尾]先生休作謙 <*II.3.05*>,夫 人專意等。常言道「恭 敬不如從命」,休使得 梅香再來請。[下] (14) [末雲]紅娘去了,小生 拽上書房門者。我比及 得夫人那裡,夫人道: 「張生,你來了也,飲 幾杯酒,去 臥房內和鶯 鶯做親去!」小生到得 臥房內,和姐姐解帶脫 衣,顛鸞倒鳳,同諧魚 水之歡,共效于飛之願 。 覷他雲鬟低墜,星眼 微朦,被翻翡翠,襪繡 鴛鴦;不知性命何如? 且看下回分解。 [笑雲]單羨法本好和尚 也:只憑說法口,遂卻讀 書心。[下] (15) |
Một cảnh. — Trong ngoài phòng sách
CẬU TRƯƠNG. — (ra) Hôm qua Bà lớn bảo sai con Hồng sang mời tôi. Trời chưa sáng, tôi đã dậy ngồi chờ! Mà mãi đến bây giờ sao chửa thấy sang? Ối Hồng ôi là Hồng ôi! CON HỒNG. — (ra nói một mình) Bà lớn sai sang mời cậu Trương, mình phải đi sớm một chút mới được! (01) Đùng đùng gió cuốn mây tàn, Năm nghìn quân giặc phá tan trong nửa giờ! Cả nhà cầm chết có thừa, Cứu cho sống lại ơn nhờ cậu Trương! Tấm riêng giờ đã nhẹ nhàng, Con người thật đáng hoa hương phụng thờ! Duyên xưa lỡ dở ai ngờ, Chỉ vì có một mảnh tờ mà xong! (02) Then mây mở rộng gác Đông, Bóng trăng thôi khỏi đợi suốt đêm ròng bên dưới Mái Tây! Lạnh lùng chăn mỏng gối mây, Có người nằm ấm từ rày trở đi! Đỉnh trầm khói tỏa bốn bề, Mành thêu nhẹ gió, song the vắng người… Này đã đến viện sách rồi đây! (03) Rêu xanh lấp lánh sương rơi, Lối đi vắng vẻ nào ai ra vào? Buột mồm tôi dặng trước song đào… CẬU TRƯƠNG. — Ai đấy? CON HỒNG. — Em đây! (Cậu Trương mở cửa, đôi bên chào nhau) (04) Cửa mở ra, miệng hỏi đốc hồi! Chắp tay vái rối-tứ-cửa, làm tôi cũng chẳng kịp chào! Giầy vàng, đai bạc xinh sao! Mũ sa đen láy! Áo bào trắng bong <*II.3.02*>! Áo quần tề chỉnh đã xong, Khôi ngô, rạng rỡ, mặt trông càng tình! Thảo nào chết mệt cô Oanh! Kể tài, kể nết, cứng là lòng mình cũng phải xiêu! (05) — Thưa cậu, Bà lớn sai em… CẬU TRƯƠNG. — Vâng! Vâng! Tôi xin sang ngay! CON HỒNG: Chính mình còn chửa kịp mời, Thế mà gọn lỏn nhận lời thật nhanh! Dễ sắp bay ngay đến tận cô Oanh, Mà vâng vâng, dạ dạ, mình mình, tôi tôi! Giống học trò, nghe nói đến mời, Là như được lệnh tướng sai ra trận tiền! Thần khẩu ta đứng dậy trước tiên, Khoa đao, thắng ngựa, vâng xin đi đầu! (06) CẬU TRƯƠNG. — Chị Hồng, tôi xin hỏi chị: tiệc này là tiệc gì? Có khách nào nữa không? CON HỒNG: Tiệc này là tiệc trong nhà, Trước là mừng mặt, sau là tạ ân! Phố phường không gọi đến ăn, Sư mô không thỉnh, quen thân không mời. Chỉ đón riêng quý khách sang chơi, Cùng cô Oanh sớm lứa đôi phỉ nguyền! Thấy "vâng! vâng!" tưởng đã đi liền, Còn quay trở lại ghé nhìn vào gương! Giống học trò kiết đến tận xương, Lại càng làm đỏm, làm sang mười phần! Có cái đầu chải lại mấy lần! Con ruồi đậu, khéo trượt chân bỏ đời! Choáng lắm rồi! hoa cả mắt tôi! Trái chua như thế khiến người ghê răng! (07) Chải chuốt xong, lại thấy khom lưng, Khóa ba lẻ gạo! Đậy lưng lọ cà! Con người như thế, thế mà, Việc to, việc nhỏ đều là tinh quân! Phải như phường chỉ biết ăn, Làm mười việc, chẳng nên thân cả mười! Vô tình như cây cỏ trong đời, Cũng còn có lúc hoa đôi cành liền! (08) Nữa là các bạn thiếu niên, Tránh sao cho khỏi ngã trên đường tình! Thông minh, trắng trẻo trời sinh, Đến đêm bắt ngủ một mình, tội chưa! Nghe đồn từ thuở ngày xưa, Có tay tài tử say sưa vì tình... Yêu người, người chẳng yêu mình, Thành ra chịu thiệt thông minh một đời! (09) Mảnh tình chung chuyên nhất không hai, Đêm nay ân ái, cô thời chứng cho. Nhưng đào tơ, liễu yếu như cô, Đã đâu quen được những trò trăng hoa! Cậu nên gượng nhẹ kẻo mà… Nhưng đèn khuya chung bóng, trăng tà sánh vai, Nhìn con người đẹp chết người, Khoanh tay mà ngắm của trời được đâu! (10) CẬU TRƯƠNG. — Chị Hồng! Hôm nay bên nhà bày biện ra sao? Tôi sang sợ đường đột không tiện! CON HỒNG: Bên nhà em: Cánh hoa đỏ rực thềm ngoài, Ngày lành gặp lúc cảnh trời vừa xinh. Bà dặn em chớ có chùng chình <*II.3.03*>, Cậu cũng đừng mượn cớ chối quanh nữa mà! Này, chính giữa buông một cỗ màn là, Thuê đôi uyên đứng dưới trăng tà song song! Hai bên dàn hai dãy bình phong, Chạm đàn công múa gió Đông dịu dàng, Dưới thì sênh ngọc, phách vàng, Đàn loan, sáo phượng, đợi cậu sang là cử nhạc mừng! (11) CẬU TRƯƠNG. — Chị Hồng! Giữa đường gặp gỡ, tôi không sẵn đồng tiền, đồng lễ nào cả, sao tiện sang hầu Bà lớn? CON HỒNG: Cậu cứ sang làm lễ thành thân, Trời xe đôi lứa, ai cần tiền nong! Cậu coi thực đáng tấm chồng! Cô em sao khỏi nóng lòng khát khao! Trăm năm, duyên khéo may sao, Một đồng lễ chẳng tốn vào bản thân! Nhưng có lẽ lễ nào mà đọ được cân, Với công cầu tướng, xin quân vừa rồi! Cô em trọng cậu vì tài, Một mình mà kể hơn mười vạn binh! Văn chương nào đời dám coi khinh, Là phong, gấm rủ, cũng cốt ở đèn xanh quyển vàng <*II.3.04*>! (12) Tiệc bày chỉ đợi cậu sang, Bà sai em phải vội vàng đi nhanh. Cậu đây chỉ có một mình! Bên nhà cũng chỉ quanh quanh người nhà! Thật là tĩnh mạc, vui hòa! Xin cùng đi tiện thể, chớ nề hà nữa chi! (13) CẬU TRƯƠNG. — Nếu thế, chị cứ về trước, tôi xin sang theo ngay! CON HỒNG: Bà đà có ý trông mong, Cậu đừng làm gái <*II.3.05*>, vui lòng sang chơi! "Lễ phép nào bằng sự vâng lời!" Đừng phiền Hồng phải sang mời đến lượt thứ hai! (14) CẬU TRƯƠNG. — (vào) Hồng nó về rồi! Tôi đóng cửa phòng sách lại đã! Sang bên Bà lớn, Bà lớn bảo: kìa cậu Trương đã sang. Lại đây ngồi đôi với Oanh Oanh nhà tôi, uống vài tuần rượu, rồi vào làm lễ động phòng. (cười) Tôn Phi Hổ ơi! Bác thực là đại ân nhân của tôi. Tội nghiệp cho bác! Để rồi đây thong thả, tôi sẽ bỏ ra vạn quan tiền, nhờ Sư Bản làm chay siêu độ cho bác mới được! <*II.2.02*> Mây sớm tạ riêng lòng Hổ tướng! Mưa ơn nhờ cả lượng Long thiên! |
@ tác giả: Vương Thực Phủ 王實甫 @ dịch giả: Nhượng Tống @ chú thích: Đặng Thế Kiệt
Wednesday 1 March 2017
II.3 (第二本 第三折) Mời tiệc
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment